Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2019

365 VÀ 365

HỌC CÁCH NGƯỜI TA LÀM DỊCH VỤ…

24h
24h
HÃY HỌC CÁCH NGƯỜI TA LÀM DỊCH VỤ…

1. Ở một khách sạn nọ, có một người đàn ông và một cậu bé đến thuê phòng. Cả 2 đều rất im lặng làm cho nhân viên khách sạn cảm thấy ngạc nhiên, đặc biệt là cậu bé.

Đến bữa tối, cả 2 người họ xuống dùng buffet của khách sạn. Nhân viên khách sạn vẫn nhận thấy sự im lặng không thay đổi. Nhất là cậu bé, cậu có vẻ như không thích lắm những món ăn cậu dùng vào bữa tối hôm đó.

Sau bữa ăn, người đàn ông ra quầy tiếp tân và yêu cầu gặp quản lý khách sạn. Nhân viên khách sạn hỏi ông ta có vấn đề gì, bất kể vấn đề gì, họ sẽ cố gắng giải quyết. Tuy nhiên ông ta không đồng ý, và rồi quản lý khách sạn mời ông ta vào phòng riêng của mình để nói chuyện.

“Xin chào ông quản lý, tôi muốn cảm ơn ông khi nhân viên khách sạn được huấn luyện trong việc chăm sóc người ở thật tốt, nhất là đối với tôi và con trai tôi. Ngày mai con tôi có ca phẫu thuật tóc, và sau đó chắc chắn nó sẽ không còn tóc nữa. Để chứng tỏ nó sẵn sàng cho ca phẫu thuật, tối nay nó sẽ tự cạo trọc đầu của mình. Là người cha, tôi cũng sẽ cạo đầu mình để động viên nó. Tôi chỉ mong ông quản lý, sáng mai khi chúng tôi ăn sáng, mong nhân viên khách sạn đừng cười khi chúng tôi không còn tóc nữa. Cảm ơn ông quản lý.”

“Ông yên tâm, tôi hiểu” – người quản lý trả lời sau khi suy nghĩ một chập.

Sáng hôm sau, khi 2 cha con họ vào nhà hàng khách sạn dùng bữa sáng, họ thấy 4 nhân viên phục vụ nam cao to, ăn mặc chỉnh tề ngay bàn của 2 người họ, và nhất là, họ đều không có tóc.

2. Một người đàn ông lớn tuổi nhận được tin rất khủng khiếp: Cháu trai ba tuổi của mình bị bạn trai của mẹ đánh chết. Bác sĩ và gia đình đã quyết định sẽ dùng nội tạng của cậu bé này để cứu một cậu bé khác đang trong tình trạng hôn mê vào 9:00 tối hôm sau.

Như vậy cũng đồng nghĩa với việc ông nội của cậu có rất ít thời gian để nói lời tạm biệt lần cuối, bởi, ông còn phải di chuyển từ L.A. tới Tucson, sau đó mới đáp máy bay đến Denver. Thật may, khi liên hệ tới Southwest Airlines, ông được hãng ưu tiên xếp vào chuyến bay giờ chót sau khi giải thích tình huống đặc biệt của mình.

Sau mọi nỗ lực, ông có mặt tại sân bay 2 tiếng trước khi máy bay cất cánh, nhưng vận đen dường như chưa dừng lại. Ngày hôm đó, sân bay vô cùng đông đúc buộc ông phải chờ đợi mệt mỏi, căng thẳng trong những hàng dài liên tiếp và khi đặt chân đến cửa ra, ông đã muộn 12 phút.

Chúng ta hẳn đều biết những quy định rất nghiêm ngặt của các hãng hàng không, nhất là về thời gian khởi hành. Mỗi một giây trôi qua khi ở trên máy bay, lại có hàng trăm người chờ đợi và mong máy bay đúng giờ. Nhưng đây là một ngoại lệ, các phi công từ chối cất cánh khi ông chưa đến.

Theo dự kiến chuyến bay sẽ khởi hành lúc 11:50, cuối cùng nó cất cánh vào 12:02. Khi bước vào khoang lái để bày tỏ niềm biết ơn vô hạn đối với phi hành đoàn, cơ trưởng chia sẻ: “Những hành khách khác có thể không đi được nếu thiếu tôi, nhưng, tôi sẽ chưa thể cho máy bay cất cánh nếu không có ông. Bây giờ, hãy thư giãn! Chúng tôi sẽ giúp ông đến đó. Một lần nữa, xin chia buồn cùng gia đình!”

Thật khó để đánh giá hành động dũng cảm này của cơ trưởng. Ông có thể bị đuổi việc! Nhưng, may mắn thay, hãng Southwest Airlines lại bày tỏ sự ủng hộ và tự hào về việc làm này.

3. Sainsbury’s, tập đoàn bán lẻ của Anh, đã rất ngạc nhiên khi nhận được thư từ bé gái 3 tuổi tên Lily. “Tại sao bánh mỳ hổ lại có tên là bánh mỳ hổ?” Cô bé hỏi và gợi ý “nó nên được gọi là bánh mỳ hươu cao cổ”.

Lily cho rằng hình dáng của loại bánh mỳ này giống hươu cao cổ hơn là hổ. Chris King, giám đốc dịch vụ khách hàng của Sainsbury cho biết: “Tôi nghĩ rằng việc đổi tên bánh mỳ hổ thành bánh mỳ hươu cao cổ là một ý kiến tuyệt vời. Đúng là bánh của chúng tôi trong giống với hươu cao cổ hơn. Nó được gọi là bánh mỳ hổ vì người làm ra nó đầu tiên nghĩ rằng những sọc vằn trên đó giống của hổ. Điều đó thật buồn cười, phải không? Cảm ơn cháu nhé, Lily”.

Chris đã gửi thư lại cho Lily kèm theo một thẻ quà tặng. Đầu năm 2013, bánh mỳ hổ đã được đổi tên thành bánh mỳ hươu cao cổ.

4. Hơn một năm trước, một cô gái đã giành được một voucher nghỉ dưỡng một tuần cho hai người tại một khách sạn trong dãy An-pơ. Vì không may dính chấn thương dây chằng đầu gối, cô ấy đã không thể sử dụng voucher đúng thời điểm.

Ngay khi đó, cô ấy có gửi email tới khách sạn Barbarahof để giải thích tình hình và hỏi liệu có thể sử dụng voucher sau ngày hết hạn được không. Thật may, khách sạn đã phản hồi lại rằng: Cô được chào đón bất cứ thời điểm nào cô muốn.

Nhanh chóng thu xếp công việc để lên đường, trước đó, cô gái đã gửi email thông báo rằng mình sẽ đến vào khoảng nửa đêm. Khi đặt chân tới khách sạn, đã là 2 giờ sáng. Cô gái đinh ninh rằng phải có một ai đó ở bàn lễ tân đón mình, vì vậy, khi thấy khách sạn khá tối và yên tĩnh, cô chợt rùng mình lo lắng. Bây giờ là nửa đêm, mọi nhà đều đóng cửa trong khi ngoài trời rất, rất lạnh.

Sau đó, đột nhiên, cô ấy thấy bên cạnh cửa sổ có một phong bì được ghim vào tường. Nhìn gần hơn là chữ “MRS. POLACZYK” trên đó. Mở trong hoài nghi, nhưng cuối cùng, cô lại rất ngạc nhiên khi thấy trong đó là chìa khóa phòng cùng lá thư từ bạn lễ tân thông báo về việc check-in vào sáng hôm sau.

Sau đó cô rất ngạc nhiên biết rằng, bộ phận lễ tân đã không nhận được email bởi cô đã gửi sai địa chỉ. Vì thời gian làm việc chỉ từ 08:00 - 20:00 và không biết chính xác lúc nào cô đến, họ đã quyết định bỏ chìa khóa phòng vào phong bì và ghim lên tường, hy vọng rằng cô sẽ tìm thấy nó!.

5. Một nhà văn trong chuyến công tác vô tình gặp mưa, phải trú dưới mái hiên một cửa hàng tạp hóa. Đang lo lắng không biết bao giờ hết mưa, một chiếc taxi dừng lại trước mặt ông.

Khi nhà văn này vừa ngồi vào xe thì tài xế liền hỏi: “Ông có muốn uống gì không?”. Nhà văn vô cùng kinh ngạc: “Trên xe cũng phục vụ cả đồ uống sao?”

“Vâng, không chỉ có cà phê, trên xe còn nhiều loại đồ uống khác và còn có cả báo nữa” – Người lái xe vừa cười vừa giới thiệu.

“Vậy một ly cà phê nóng thì sao?” – Nhà văn hỏi.

Người lái xe liền rót một ly cà phê nóng từ chiếc bình giữ nhiệt để ở bên cạnh và đưa cho nhà văn, kèm theo một danh sách các loại báo cho nhà văn chọn lựa.

Lát sau người lái xe lại ân cần hỏi nhiệt độ trên xe đã vừa chưa, nơi cần đến có phải đi bộ xa không. Nhà văn cảm thấy vô cùng ấm áp và kỳ lạ.

Người lái xe trả lời: “Trước đây, khi mới bắt đầu công việc này, xe của tôi không hề có những dịch vụ như thế này, tôi cũng giống như những người khác, hay than vãn, than vãn về thời tiết khó chịu, về đồng lương ít ỏi, hay về tình trạng kẹt xe hàng ngày. Rồi một ngày, tôi vô tình nghe được trên radio một câu chuyện và nó đã làm thay đổi cách nghĩ của tôi. Đó là chương trình giới thiệu về một cuốn sách mới mà trong cuốn sách đó có đề cập đến một quan điểm rất hay về việc ngừng than vãn, thành công sẽ đến với bất kỳ ai.”

“Tôi bất chợt nhận ra rằng, tất cả những gì tồi tệ đang xảy ra với mình đều do mình tạo ra. Và rồi tôi quyết định thay đổi. Năm đầu tiên, tôi cười với tất cả hành khách và thu nhập của tôi tăng lên một bậc. Năm thứ hai, tôi quan tâm đến tất cả những cảm xúc buồn vui hờn giận của hành khách và an ủi họ, thu nhập của tôi lại tiếp tục tăng lên. Năm thứ ba, cũng chính là năm nay, tôi biến chiếc xe của tôi thành một chiếc xe taxi với những dịch vụ năm sao, và bây giờ hành khách phải gọi điện đặt trước nếu muốn đi xe của tôi."

"Vậy tại sao anh lại đón tôi?"

"Ồh, bởi hôm nay trời mưa, tôi thấy ngài đang trú mưa với chỉ một chiếc áo khoác mỏng, lại trông rất lo lắng, vậy nên tôi liền lái xe tới cạnh ngài.”

Xem thêm:



24h